Nỗi đau mất mẹ vì Covid-19 của bé gái 9 tuổi ở TP.HCM

0
92

Mẹ mất vì Covid-19 đã 20 ngày, em Quế Anh (9 tuổi, ngụ Q.1, TP.HCM) được hàng xóm nhà đối diện đón về nuôi dưỡng. Nhiều lần không kìm được nỗi nhớ, bé gái mồ côi nhìn sang nhà cũ gọi “mẹ ơi”, nghe mà xót thấu tâm can.

Quế Anh thường nhìn về nhà trọ cũ, nơi có nhiều kỷ niệm của em và mẹ /// Ảnh: VŨ PHƯỢNG

Quế Anh thường nhìn về nhà trọ cũ, nơi có nhiều kỷ niệm của em và mẹ

ẢNH: VŨ PHƯỢNG

Đại dịch Covid-19 để lại những đau thương không nói thành lời với những mất mát quá lớn, quá sức chịu đựng với những đứa trẻ “ăn chưa no, lo chưa tới”. Những giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt trẻ thơ vì mất cha mẹ khiến ai cũng đau xót. Còn với người dân hẻm 258 đường Trần Hưng Đạo (P.Nguyễn Cư Trinh, Q.1) thì những tiếng gọi “Mẹ ơi, mẹ ơi!” của em Nguyễn Mộc Quế Anh (9 tuổi) lại xót xa đến tột cùng.

Hàng xóm nhận nuôi

Hơn chục năm trước, chị Nguyễn Thị Dạ Thảo (45 tuổi) thuê nhà trọ trong hẻm 258 đường Trần Hưng Đạo, Q.1. Hẻm nhỏ, bà con sống quây quần nên ngày chị Thảo sinh Quế Anh, ai nấy đều xúm lại ẵm bồng. Cũng vì vậy mà từ bé đến lớn, Quế Anh được các bà, các cô trong hẻm cưng như con cháu trong nhà. Riêng bà Hồ Thị Chào (56 tuổi, nhà đối diện) có món gì ngon đều gọi Quế Anh sang ăn cùng. Dần dà, em được vợ chồng bà Chào xem như cháu chắt trong nhà.

Nhiều hôm cứ tối đến là nó ra trước cửa, nhìn sang nhà gọi “Mẹ ơi, mẹ ơi” mà xót cả ruột. Hỏi đến thì nó lại khóc lớn hơn nên lắm lúc tôi cũng giả lơ, để con bé tự bình tĩnh trở lại. Sau này nó nói là nhớ mẹ quá không kìm chế được, nghe thương quá!

Bà Hồ Thị Chào

Bà Chào cho hay chị Thảo trước đây làm nhân viên ở đường Bùi Viện, thu nhập đủ trang trải cuộc sống. Từ năm 2020, dịch Covid-19 xuất hiện khiến công việc của chị bắt đầu bị ảnh hưởng, bữa đi làm bữa không. Để có tiền đóng nhà trọ, nuôi con ăn học, chị Thảo phụ giúp việc nhà theo giờ, giác hơi tại nhà… “Mấy năm trước, ba mẹ Quế Anh chia tay, ba nó về lại Đồng Tháp, lâu lâu ghé Sài Gòn đón nó đi chơi. Đặc thù công việc của mẹ nó hay làm về khuya nên tôi lo cho Quế Anh ăn, ngủ”, bà Chào kể.

Khoảng giữa tháng 8.2021, chị Thảo có triệu chứng ho, khó thở nên dặn Quế Anh ở hẳn bên nhà bà Chào, không được chạy qua chạy lại về nhà. Đến ngày 24.8, chị trở mệt, được đưa vào Bệnh viện đa khoa Sài Gòn. Hai ngày sau, bệnh viện báo tin chị không qua khỏi. “Nghe tin mẹ mất, Quế Anh òa lên khóc, ai nhìn cũng thương đứt ruột. Tôi nói nó thôi cứ ở đây với bà, bà lo cho học hành. Cha nó còn 7 – 8 đứa con với người vợ đầu nên cũng lo không xuể, nó ở với mẹ, gắn bó với mẹ nhất mà giờ mẹ nó đi vậy, tội lắm”, bà Chào tâm sự.

Nỗi đau mất mẹ vì Covid-19 của bé gái 9 tuổi ở TP.HCM - ảnh 1

Bà Chào chăm sóc, nuôi dưỡng Quế Anh như con cháu trong nhà

“Nhớ mẹ, con không giấu được”

Ngày 16.9, thấy PV hỏi thăm nhà bé Quế Anh, hàng xóm đều xuýt xoa: “Tội con bé lắm, có mình mẹ chăm mà giờ vậy đó”, “Thôi nó ở với bà Chào cũng được, bà Chào chăm kỹ lắm”… Bà Trương Thị Mỹ Dung (50 tuổi, hàng xóm) nhận xét Quế Anh có sự gắn kết đặc biệt với gia đình bà Chào nên trong xóm không quá ngạc nhiên khi thấy nhà bà nhận nuôi lúc bé vừa mồ côi mẹ vì Covid-19. “Bả thương nó, nuôi từ nhỏ tới lớn, nó ở bển ăn ngon hơn ở với mẹ nữa. Ở với bà thấy có tương lai lắm”, bà Dung nói. Bên trong nhà, Quế Anh ngồi gần cửa ra vào, mắt chăm chăm vào điện thoại học trực tuyến, chốc chốc em ngước ra phía đường, nhìn về căn nhà cửa xanh quen thuộc. “Trước con với mẹ ở đó, giờ đóng cửa rồi con không vào được. Nhìn qua là con nhớ tới hình ảnh ở bên trong đó, ngày trước mẹ hay ngồi chỗ nào, con ngồi chỗ nào, hai mẹ con nói chuyện gì với nhau”, bé gái 9 tuổi kể.

Quế Anh cho biết ngày còn mẹ, em thường chạy qua chạy lại giữa hai nhà, đồ đạc cũng để cả ở hai bên nên muốn ngủ ở đâu cũng được, em cũng luôn nghĩ bà Chào là ngoại của mình. Trên bàn học của em, ngoài chiếc smartphone còn có một chiếc điện thoại Nokia đời cũ, bể màn hình, phần thân nứt toác. “Trong này có nhiều ảnh của con với mẹ và ảnh con ngày nhỏ lắm, mà con mở nó hết lên rồi”, Quế Anh buồn buồn nói. PV loay hoay một hồi, chiếc điện thoại cũng chịu sáng đèn, Quế Anh mừng rỡ bấm vào bộ sưu tập, chỉ: “Đây là ảnh con, ảnh mẹ con chụp cho con khi đi Đồng Tháp, ảnh này là con và ba”… Những ký ức cùng mẹ cứ vậy hiện dần trong tâm trí của em qua từng bức ảnh vỡ nét. Em bộc bạch: “Lần cuối con ngủ với mẹ chắc lâu lắm rồi. Nhớ mẹ, con không giấu được nên hay khóc, nhất là buổi tối. Bà thấy vậy an ủi, nói con khóc thì mẹ sẽ “vướng bận không đi được” nên con xem ảnh để cố quên đi”.

Sự gắn kết đặc biệt

Bé Quế Anh học lớp 4/1 Trường tiểu học Trưng Vương (Q.1). Theo bà Chào, Quế Anh ngoan ngoãn, lễ phép, biết vâng lời nên chăm sóc em không có gì quá vất vả. Vì không biết đi xe máy nên bà Chào dự định khi trường học mở cửa lại, bà sẽ nhờ hàng xóm đưa rước Quế Anh đi học, chở bà đi họp phụ huynh. Bà Chào có con gái lớn đã lập gia đình ở riêng nên bà cũng muốn tiếp tục nuôi nấng, dạy dỗ Quế Anh nên người. Bà bộc bạch: “Nhiều hôm cứ tối đến là nó ra trước cửa, nhìn sang nhà gọi “Mẹ ơi, mẹ ơi” mà xót cả ruột. Hỏi đến thì nó lại khóc lớn hơn nên lắm lúc tôi cũng giả lơ, để con bé tự bình tĩnh trở lại. Sau này nó nói là nhớ mẹ quá không kìm chế được, nghe thương quá”.

Anh Nguyễn Long Hải (38 tuổi, ngụ Q.Bình Thạnh), cậu của Quế Anh, cũng cho hay bà ngoại Quế Anh vừa mất, ông ngoại mắc Covid-19 vừa xuất viện về, sức khỏe yếu nên cả nhà chưa dám báo tin. Anh Hải cũng đang trong thời gian cách ly tại nhà, không thể đón bé Quế Anh về nhà chăm sóc.

“Hoàn cảnh gia đình tôi khó khăn, giờ may có cô Chào chăm sóc, chỉ cho bé học online. Ngày nhỏ, bé gắn bó với cô Chào nên có tình cảm. Khi dịch hết, nếu bé muốn ở với cô và cô đồng ý thì nhà tôi tiếp tục gửi bé bên đó hoặc đón về với ông ngoại. Bỗng chốc cháu mồ côi mẹ vì Covid-19, tôi giờ chỉ có thể gọi điện động viên chứ không biết làm gì khác. Tro cốt mẹ bé vẫn đang gửi ở chùa, sau dịch nhà tôi sẽ đón về thờ cúng”, anh Hải nói.

Bà Hồ Bích Ngọc, Bí thư Đảng ủy P.Nguyễn Cư Trinh, cho biết đã nắm bắt câu chuyện của em Quế Anh, Hội phụ nữ phường sẽ đến thăm hỏi, chia sẻ, trao quà động viên em vượt qua những mất mát vì đại dịch. Theo bà Ngọc, em Quế Anh đang ở trọ trên địa bàn, mẹ mất vì Covid-19 nên theo quy định của pháp luật, phường phải liên hệ với ba của em để trao đổi. Nếu ba em không đủ khả năng chăm sóc thì phường tiếp tục liên lạc với ông ngoại, các cậu đón em về chăm lo. 

Theo Thanh niên

Cô bé 14 tuổi ở TP.HCM mất cả ông bà, cha mẹ trong đại dịch Covid-19

Chưa nguôi cú sốc khi cha ra đi đột ngột, Mai Khanh (14 tuổi, ở H.Bình Chánh, TP.HCM) lại mất mẹ và ông bà ngoại vì Covid-19. Một mình trong căn nhà hiu quạnh, nước mắt em giàn giụa sau những giấc mơ gặp cha mẹ còn dang dở…

Bàn thờ cha mẹ Mai Khanh được các cậu lập tạm. Ngày ngày, cậu út giúp Khanh làm cơm cúng cha mẹ. VŨ PHƯỢNG

Trong một tháng ngắn ngủi, em Nguyễn Thị Mai Khanh mất cả cha mẹ, ông bà ngoại. Khoảng sân nhà ba thế hệ ngày nào còn rộn ràng tiếng nói cười, giờ đây không khí im ắng bao trùm, người ở lại lặng nhìn các hũ cốt đặt ở bàn thờ mẹ Quan Âm.

Mẹ đi luôn không về nữa rồi

PV Thanh Niên ghé thăm gia đình Mai Khanh vào buổi chiều tối. Bình Chánh vừa dứt cơn mưa rào nhưng bầu trời vẫn còn xám xịt. Ông Nguyễn Thanh Hùng (49 tuổi, cậu tư của Khanh) cho biết cả gia đình ba thế hệ dựng nhà sát nhau cùng sinh sống mấy chục năm qua. Từ khi cha mẹ em Khanh mất đột ngột vì Covid-19, gia đình ông Hùng cùng cậu út ở sát bên ngày ngày nấu cơm mang sang, nhắc nhở động viên em thắp nhang cho cha mẹ, tự lo các sinh hoạt cá nhân. Khanh trí tuệ chậm chạp hơn bạn bè đồng trang lứa, năm lớp 2 em học lại ba lần vẫn không lên lớp được nên nghỉ học, phụ mẹ công việc nhà. Cuộc nói chuyện của PV và Khanh có sự chứng kiến của ông Hùng.

Em cho biết đầu tháng 7 cả nhà em về Long An cùng cha chăm cô ruột bệnh già yếu, không lập gia đình. Được vài hôm thì cha Khanh mệt, một sáng sớm thấy cha nằm sấp, Khanh gọi mẹ cùng tới lật cha lên thì ông đã ra đi từ lúc nào…

Trước khi Khanh và mẹ về thì cha em ở cùng ông Chín 2 ngày. Sau này thấy mẹ con Khanh về lại Sài Gòn có triệu chứng, ông Chín (dượng của ba bé Khanh) mới đi xét nghiệm và kết quả dương tính, sau đó ông cũng mất. “Công an gọi đội mai táng đến để lo hậu sự, mẹ vẫn chưa hết sốc vì cha ra đi quá đột ngột nên quay trở về TP.HCM. Được vài hôm thì mẹ mệt và khó thở, người nhà đưa mẹ đi viện xét nghiệm mới biết mẹ nhiễm Covid-19. Trước khi đi viện mẹ còn dặn em ở nhà tự lo, mai mốt hết bệnh mẹ về, mà mẹ đi luôn không về nữa”, Mai Khanh nức nở.

Hình ảnh những bữa cơm gia đình, sự quan tâm, chăm sóc của cha mẹ cứ hiện mồn một trong tâm trí, Khanh tháo khẩu trang quệt nước mắt rồi kể lại với cậu tư và PV. Em nói dù em phổng phao hơn so với tuổi nhưng lúc nào cũng được cha mẹ nhường đồ ăn ngon, lo cơm nước, hết quần áo mặc em lại mè nheo mẹ đi giặt đồ giúp, rồi hai mẹ con cùng phơi đồ.

Nhắc tới những giấc mơ gặp cha mẹ, Mai Khanh vẫn nức nở

“Giờ thì em phải ăn cơm một mình, tự giặt đồ, phơi đồ cũng chỉ còn đồ của em thôi. Đi ra đi vào nhìn thấy ảnh gia đình, chiếc máy may của mẹ, làm gì cũng trống rỗng, cô đơn và nhớ cha mẹ hết. Những đêm ngủ em thường mơ thấy cha mẹ, cả nhà nói cười, nhưng bừng tỉnh dậy thì chỉ có một mình em. Nhớ cha mẹ em lại khóc nhưng ráng nằm ngủ tiếp, rồi lại thấy hình ảnh mẹ… Bây giờ em chỉ có thể gặp mẹ trong những giấc mơ mà thôi”, Khanh nghẹn ngào.

Cậu cháu cùng mồ côi

Nghe cháu gái nhắc đến kỷ niệm và nỗi nhớ cha mẹ, ông Hùng vừa thương cháu, vừa thương cho chính đại gia đình của mình. Theo ông Hùng, ông Nguyễn Văn Sang (cha của Mai Khanh) thường bỏ rau củ, thịt cá cho các hộ dân quanh xóm. Còn bà Nguyễn Thị Tuyết Mai (em gái ông, mẹ của Mai Khanh) làm may gia công tại nhà. Ông lắc đầu nói: “Có lẽ vậy nên cha nó bị nhiễm Covid-19 hồi nào mà không hay biết. Hỏa táng cha nó xong hai mẹ con về lại Sài Gòn thì 2 ngày sau là mẹ nó nhập viện vì dương tính. Ông bà ngoại ở sát bên cũng lần lượt nhập viện vì Covid-19”.

Ngày nhận tin em gái mất, cả nhà không ai dám báo tin cho Mai Khanh vì sợ cô bé 14 tuổi không vượt qua được cú sốc này. Cho đến khi quân đội gọi xuống, họ tới tận nơi gọi người nhà ra nhận tro cốt người thân… “Tôi đinh ninh là nhận tro cốt em gái, nhưng quân đội đọc tên của ba tôi. Tôi chết đứng, chới với, không dám tin đó là sự thật. Ba tôi tuy già nhưng khỏe lắm, mấy ngày trước chỉ nghĩ điện thoại ba hết pin không liên lạc được, ngờ đâu người ta lại trao tro cốt đến nhà thế này. 4 người thân mất chỉ trong vòng 1 tháng, gia đình suy sụp, quá sức chịu đựng rồi”, ông Hùng cay đắng chia sẻ.

Cậu cháu cùng mồ côi, cả gia đình đã mất gần 1 tháng mới có thể bình tâm trở lại. Mới hôm nào ông còn quỳ trước bàn thờ mẹ Quan Âm, cầu mong cha mẹ già tai qua nạn khỏi thì ông sẽ cạo đầu tạ ơn. Trước mất mát quá lớn của gia đình, ông vẫn cạo đầu để cảm thấy nhẹ nhàng, cầu mong người thân được siêu thoát.

Mới đây, UBND TT.Tân Túc, H.Bình Chánh đã đến thăm hỏi, động viên, chia sẻ cùng gia đình và cho biết sẽ kết nối để em Khanh được học trường nghề. Đó cũng là nguyện vọng của gia đình lúc này. Khanh bộc bạch: “Ngày trước em nói với mẹ em thích làm trang điểm, làm nail, mẹ nói lớn xíu mẹ sẽ cho em đi học nghề này. Em cũng mong sẽ được học để có nghề tự lo cho bản thân”.

Covid-19 đã lần lượt lấy đi từng người thân của em Khanh, ông Hùng, khiến mọi thứ xung quanh với họ giờ đây đều vô nghĩa. Nhiều đêm trắng suy nghĩ, anh em ông Hùng lo sợ không biết qua dịch người thân mình ai còn ai mất? Còn tương lai bé Khanh thì càng chông chênh hơn với những khoảng trống bất định…

Thương quá các em thơ

Ông Đào Gia Vượng, Chủ tịch UBND H.Bình Chánh, TP.HCM, cho biết tính đến sáng 16.9, trên địa bàn có 102 trẻ em mồ côi cha, mẹ vì đại dịch Covid-19. Để kịp thời động viên các em trước thềm năm học mới, lãnh đạo địa phương đã chia thành nhiều đoàn đến tận nhà thăm hỏi, động viên các em và gia đình. Đại diện UBND TT.Tân Túc cũng cho hay trên địa bàn có 6 trẻ phút chốc mồ côi cha, mẹ. Riêng trường hợp em Mai Khanh, đại diện UBND TT.Tân Túc thông tin chính quyền đã có kế hoạch chi tiết để hỗ trợ em. Theo đó, khi hết dịch, địa phương sẽ tìm một trường đào tạo nghề phù hợp với năng lực của Khanh để gửi em vào học nghề, có việc làm ổn định. “Mai Khanh không còn cha mẹ, nhưng may mắn em có cậu ruột sát bên lo cơm nước, hỗ trợ cuộc sống trong thời gian này”, đại diện UBND TT.Tân Túc nói.

Theo Thanh niên

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here